Truy Tìm Người Hùng . Морган Райс. Читать онлайн. Newlib. NEWLIB.NET

Автор: Морган Райс
Издательство: Lukeman Literary Management Ltd
Серия: Chiếc Nhẫn Phù Thủy
Жанр произведения: Героическая фантастика
Год издания: 0
isbn: 9781632912534
Скачать книгу
là Ðông Vương quốc, cai trị một nửa Vương quốc Nhẫn. Vương quốc này đã được cai trị qua hàng thế kỷ bởi kình địch của họ, Gia tộc McCloud, những người luôn cố gắng phá vỡ thỏa ước ngừng chiến mong manh với Gia tộc MacGil. Gia tộc McCloud luôn bất mãn và không hài lòng với địa phận của mình, họ cho rằng mình đang ngự trị trên vùng đất khô cằn, kém màu mỡ; họ tranh chấp, chiếm lấy biên giới cao nguyên Highlands, khẳng định toàn bộ dãy núi là lãnh thổ của mình, trong khi tối thiểu một nửa cao nguyên Highlands thuộc về Gia tộc MacGil. Luôn có các cuộc xung đột vùng biên giới, và sự đe dọa xâm lăng.

      Vì vậy MacGil luôn suy từ về những điều này, nó làm ngài cảm thấy bất an, Gia tộc McCloud nên hài lòng với những gì mình có, họ được an toàn khi sống trong Vương quốc Nhẫn, được bảo vệ bởi hẻm núi tử địa Canyon, họ trị vì vùng đất mình lựa chọn và không phải lo sợ bất kỳ điều gì, tại sao họ còn không yên vị với một nửa lãnh thổ Vương quốc Nhẫn? cũng chỉ vì MacGil đã phát triển hùng mạnh đội quân tinh nhuệ, đầy thiện chiến của mình đến mức lần đầu tiên trong lịch sử, gia tộc McCloud không dám tấn công. Nhưng MacGil, vị vua thông thái, đã dự cảm thấy những điều không hay sẽ đến vào một ngày không xa. Vì vậy, Ngài đã sắp đặt một lễ cưới giữa nàng công chúa cả, cô con gái yêu quý của mình với vị hoàng tử là con trưởng của gia tộc McCloud. Và giờ đây, ngày ấy cũng đã đến.

      Khi nhìn xuống, ngài thấy bên dưới là một dãy dài với hàng ngàn thuộc hạ vận áo chẽn màu sắc rực rỡ, từ mọi ngóc nghách của vương quốc, từ hai bờ cao nguyên Highlands. Gần như toàn bộ Vương quốc Nhẫn, đều tập trung cho sự kiện trọng đại này. Thần dân của ngài đã chuẩn bị hàng tháng trời để trang hoàng mọi thứ thật nguy nga, tráng lệ. Nó không chỉ dành cho lễ cưới, nó còn là thông điệp ngầm gửi đến gia tộc McCloud.

      MacGil đã thực hiện một cuộc thăm dò với việc cho hàng trăm lính tráng dàn hàng mang tính chiến lược dọc các thành lũy, trên đường phố, men theo các tường thành, các đơn vị lính được bố trí dày đặc hơn thường ngày—ngài cảm thấy hài lòng. Ngài muốn thể hiện sức mạnh quân đội vượt trội. Nhưng đâu đó, chất chứa trong lòng ngài vẫn là sự không thoải mái, môi trường này rất dễ dẫn đến chanh chấp, là điều kiện chín muồi cho những cuộc giao tranh. Ông mong sẽ không có những con người nóng nảy, bị kích thích bởi rượu, nổi dậy ở bất kì bên nào.

      Ánh mắt Ðức vua quét qua khu đấu trường dành cho cuộc tranh tài cưỡi ngựa đấu thương, và suy ngẫm về những ngày sắp tới, ngày tổ chức những trò chơi, những cuộc thi cưỡi ngựa đấu thương và các tất cả loại hình khác trong dịp lễ hội. Những cuộc thi đấu có lẽ sẽ rất căng thẳng. Nhà McCloud chắc chắn sẽ được dịp phô diễn sức mạnh quân đội của họ, và mỗi cuộc tranh tài cưỡi ngựa đấu thương, mỗi cuộc thi đấu vật hay các cuộc thi đấu khác sẽ mất đi ý nghĩa vốn có của nó, thậm chí nếu sai sót, nó sẽ trở thành một cuộc chiến sinh tử.

      “Bệ hạ?”

      Ngài cảm thấy một bàn tay mềm mại đang nắm tay mình, ngài quay sang nhìn Hoàng hậu, Krea, người phụ nữ đẹp nhất mà ngài từng biết, một hôn lễ tràn ngập hạnh phúc được tổ chức dưới triều đại của ngài và bà đã sinh hạ được năm người con, không một lời ca thán, trong số đó có ba người con trai. Hơn nữa, bà còn trở thành người quân sư đáng tin cậy nhất. Thời gian thấm thoát trôi đi, ngài dần nhận ra bà còn thông thái hơn tất cả những vị cận thần của mình, thậm chí là cả ngài.

      “Ðó sẽ là ngày mang đầy tính chính trị,” bà nói “Nhưng cũng đồng thời là lễ cưới con gái chúng ta. Hãy tận hưởng nó. Ðiều này sẽ không đến hai lần.”

      “Ta sẽ chẳng bận tậm khi mình không có gì,” ngài trả lời. “Nhưng hiện tại chúng ta có tất cả, mọi thứ làm ta phải suy nghĩ. Chúng ta đang yên bình. Nhưng ta cảm thấy không an tâm.”

      Hoàng hậu quay lại nhìn Ðức vua đầy lòng trắc ẩn, đôi mắt mầu nâu nhạt mở to như thể chúng chứa đựng những gì tinh túy của thế giới. Hàng mi dài rủ xuống, như chúng vốn thế, trông thoáng buồn, khuôn mặt được điểm trang bằng mái tóc nâu vương nhẹ chút xám, thẳng dài và óng mượt, trải đều sang hai bên. Trên khuôn mặt đã xuất hiện vài nếp nhăn, nhưng trông bà chẳng thay đổi là bao.

      “Ðó là vì ngài cảm thấy không an toàn,” bà nói. “Không có vị vua nào cảm thấy mình an toàn. Luôn có kẻ thù rình rập xung quanh cung điện của chúng ta hơn là chúng ta có thể nhận biết được. Ðó vốn dĩ là quy luật cuộc sống.”

      Bà mỉm cười, nghiêng mình đặt một nụ hôn lên môi Ðức vua.

      “Hãy tận hưởng,” Bà nói. “Dù sao đi nữa đó là lễ cưới con gái chúng ta.”

      Ngay sau đó, bà quay bước rời thành lũy.

      Ðức vua dõi theo bước chân bà, rồi quay ra nhìn kinh thành. Bà đã đúng, Bà luôn đúng. Ngài muốn tận hưởng nó. Ngài rất yêu quý đứa con gái lớn này. Bỏ qua tất cả những suy tính, đó là một lễ cưới. Một ngày tươi đẹp nhất trong các ngày tươi đẹp của năm, mùa xuân đang ở thời điểm rực rỡ nhất, cùng với những ánh bình minh ấm áp, tất cả tạo nên sự kỳ diệu của đất trời. Những cơn gió nhẹ làm lay động lòng người. Mọi thứ nở rộ khắp nơi, cây cối muôn nơi tạo nên một bức tranh lớn đầy màu sắc: màu hồng và màu tím rồi màu cam xen lẫn trắng. Chẳng có gì thú vị hơn lúc này là đi xuống dưới, chung vui với các quần thần và theo dõi lễ cưới của con gái, thưởng thức những vại bia lớn cho đến khi không còn sức để uống nữa.

      Nhưng ngài không thể. Ngài còn có hàng tá trọng trách phải giải quyết trước khi có thể rời lâu đài. Xét cho cùng, ngày