Thor dồn mắt nhìn về phía chân trời, tìm kiếm mọi dấu hiệu chuyển động. Lực lượng Silver, như cậu biết, sẽ phải đi lối này, con đường duy nhất vào ngôi làng, và cậu muốn là người đầu tiên phát hiện ra họ. Ðàn cừu của cậu dẫm đạp mọi thứ xung quanh, chúng kêu lên những tiếng khó chịu và thúc giục cậu đưa chúng trở lại dưới núi, nơi chăn thả gia súc. Cậu ra sức ngăn cẳn tiếng kêu ầm ĩ và mùi hôi thối của chúng. Cậu phải tập trung.
Ðiều khiến cậu có thể cam chịu mọi thứ, tất cả những năm tháng chăm sóc đàn gia cầm, là tay sai của cha, của anh trai mình, là người gánh vác nhiều việc nhất và được chăm sóc ít nhất, chính là suy nghĩ một ngày kia cậu sẽ rời khỏi nơi này. Vào cái ngày mà lực lượng Silver đến, cậu sẽ gây ngạc nhiên cho tất cả những người đã đánh giá thấp cậu và cậu sẽ được chọn. Trong tích tắc, cậu sẽ bước lên cỗ xe ngựa của họ và vẫy chào tạm biệt tất cả những điều này.
Cha Thor, dĩ nhiên, không bao giờ thực sự coi cậu là người dự tuyển cho đội quân Legion—trên thực tế, ông không bao giờ coi cậu là ứng cử viên cho bất cứ điều gì. Thay vào đó, cha cậu dành tình yêu và sự quan tâm đến ba người anh trai của Thor. Anh cả mười chín tuổi và hai người kia lần lượt cách nhau một tuổi, Thor ít hơn ba tuổi so với người anh trên cậu. Có lẽ vì họ gần gũi hơn về tuổi tác, hoặc có lẽ vì họ trông giống nhau và chẳng có nét nào giống Thor, ba người họ dính nhau như sam, và hầu như không thừa nhận sự tồn tại của Thor.
Tệ hơn nữa là, họ cao lớn và cường tráng hơn cậu, Thor không phải là cậu chàng thấp bé, tuy nhiên cậu thấy mình thật nhỏ bé khi đứng cạnh những người anh của mình, cặp chân rắn rỏi của cậu chẳng thấm vào đâu so với những đôi chân gỗ lim chắc nịch ấy. Cha cậu cũng chẳng bận tâm lắm về những điều này, và như để tăng thêm nỗi bất công, ông để Thor lủi thủi làm bạn với những chú cừu và bó gối với việc mài dũa binh khí trong khi đó những người anh được thoải mái luyện tập. Mặc dù không nói ra, nhưng Thor hiểu rằng, cậu phải tồn tại bằng tinh thần và ý chí sắt đá, được chắp cánh bằng việc hàng ngày chứng kiến những tiến bộ trong việc luyện tập của các anh trai. Số phận của cậu, trong khi cha và các anh cậu sẽ có những tương lai sán lạn, thì cậu sẽ chỉ quanh quẩn ở trong ngôi làng nhỏ bé này và phục dịch những yêu sách của cha và các anh trai.
Thor còn cảm nhận thấy có những điều nghịch lý trong từng cử chỉ, ánh mắt của họ, cậu dường như là mối hiểm họa cho họ, thậm chí là cậu bị ghét bỏ. Cậu không hiểu nổi tại sao lại như vậy, nhưng nó dấy lên trong lòng cậu những điều giống như là nỗi sợ hãi hay là sự ghen tỵ. Có lẽ là bởi vì cậu khác biệt so với họ về cả ngoại hình lẫn tính cách. Thâm chí, cách thức ăn vận của cậu cũng không giống họ. Cha luôn dành những thứ tốt nhất, chẳng hạn như là một chiếc áo choàng màu đỏ tía, hay vũ khí mạ vàng, cho những người anh trong khi đó vứt bỏ cho Thor những thứ giẻ rách.
Dù sao, Thor cũng tận dụng tốt nhất những gì mình có, cậu biết cách để có bộ quần áo sao cho vừa vặn với mình bằng việc thắt bên ngoài chiếc áo choàng một cái khăn quấn quanh eo, và bây giờ đang là tiết trời mùa hè, nên cắt bỏ ống tay áo để những cơn gió có thể vuốt ve cánh tay rắn chắc của cậu. Chiếc áo sơ mi trông rất ăn nhập khi kết hợp với quần vải lanh thô—chiếc quần duy nhất cậu có—cùng với đôi ủng cũ rích che phủ lấy cẳng chân cậu, nó không giống chút nào so với những đôi giày da mà các anh cậu đang mang, đôi giày của cậu chỉ dành cho người chăn gia súc.
Nhưng thật lạ, Thor chẳng giống người chăn gia súc một chút nào cả, cậu cao gầy với cái hàm vuông vức, chiếc cằm quý phái, đôi mắt màu ánh xám kiên nghị, cùng với xương gò má cao, trông cậu giống như một chiến binh dưới lốt người chăn cừu. Mái tóc thẳng màu nâu vuốt ngược ra sau thành những lớp bồng bềnh, mái tóc chỉ dài quá tai một chút; ẩn giấu ngay sau mái tóc là mục quang ẩn dấu những tia sáng lấp lánh.
Những người anh của Thor có quyền ngủ trong sáng nay, được dành cho bữa liên hoan thịnh soạn trước khi Tuyển quân, được hoan tiễn cũng như chọn lựa những vũ khí tinh nhuệ nhất cùng những lời chúc phúc từ cha—trong khi cậu thậm chí còn không được tham gia mặc dù đã năn nỉ cha mình hết sức, mọi thứ chằng đi đến đâu cả; cha nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện khiến cậu chẳng kịp nói thêm lời nào. Ðiều đó thật bất công.
Thor quyết định tự thay đổi số phận mà cha đã áp đặt lên mình. Khi thấy dấu hiệu đầu tiên của đoàn xa luân của các chiến binh hoàng gia, cậu sẽ chạy như bay về nhà, đứng trước mặt cha cậu, dù ông ta muốn hay không, cậu cũng phải trở thành chiến binh của Nhà vua. Cậu sẽ tham gia cuộc dự tuyển quân cùng với những người khác. Cha cậu không thể ngăn cấm được, cậu thấy lòng rối bời khi nghĩ về điều này.
Tia nắng đầu tiên chênh chếch chiếu trên cao hòa nhip với tia nắng thứ hai màu xanh dịu phủ lên bầu trời sắc màu tím biếc cũng là lúc Thor phát hiện ra họ.
Cậu bật dậy, làn tóc bồng bềnh bị thổi ngược về sau bởi những cơn gió, tinh thần đầy phấn chấn. Ở đó, nơi phía chân trời có những vết bụi mờ của cỗ xe ngựa kéo. Trái tim cậu đập rộn ràng. Cỗ xa luân lấp lánh ánh mặt trời ấy, giống như những chú cá bạc quẫy đuôi vút khỏi làn nước xanh biếc.
Lúc này cậu đã đếm được mười hai xe trong đoàn xe, cậu không thể đợi lâu hơn nữa, trái tim cậu như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, quên bẵng đàn gia súc cậu đang chăn, cậu quay lại, lao